Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi.Lúc này, đừng coi tôi là nhà văn.Đi trên cầu, em hỏi: Mặc thế này không lạnh à? Nó bảo: Lạnh thì sao.Để có những sự phân biệt rõ ràng hơn giữa nghệ thuật và đời sống.Này nghệ thuật, em có phải là em không, sao cứ gõ cửa tôi vào cái giờ này.Nàng cười buồn: Nhịp đập trái tim anh.Bạn biết thế là rất có hại, thà thức còn hơn nhưng bạn đã kiệt sức.Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi.Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.Nhưng chắc mẹ biết chuyện, lại đòi dắt tôi đến nhà ông ta.