Nói thế nào đây? Khó quá! Tốt nhất là cứ loanh quanh luẩn quẩn.Những con người như vậy thúc đẩy cuộc sống đi lên một cách chân thực.Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác.Mặc dù đó chỉ là một phần nội dung của những gì tôi viết.Bạn nằm xuống, trùm chăn lên đầu.Nhưng cũng không phải hắn hờ hững với sáng tạo, có những lúc hắn biết mình thực sự đam mê tìm đến cái mới.Rôm rả, anh họ lại đem vài giai thoại về bạn ra kể: Một hôm trời lạnh ơi là lạnh.Rồi lại sợ hãi, ân hận, hối lộ nó đừng mách.Cháu phải sống cho ông, cho các cô chú, anh chị và rất nhiều người khác nữa…Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương.