Phân tích cảm giác ấy, ta sẽ thấy trước hết là một nỗi lo âu, bối rối, chờ đợi, ngóng trông, mong mỏi.Như trên tôi đã nói, sự tiếp tế thời gian có chỗ này quý nhất, là ta không thể tiêu non nó được.Chúng ta không suy nghĩ.Nhưng bạn đừng thất vọng.Hai mươi bốn giờ đó là của bạn đấy, không có của cải nào quý hơn.Nó ngắn quá đi thôi.Tiền thuê nhà lại tăng nữa.Cũng chẳng cần sách.Y có thể chết trôi trước khi tới cảng Said; y có thể bỏ mạng một cách không vẻ vang chút nào trên bờ Hồng hải; ý muốn của y có thể không bao giờ thực hiện được.Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt.