Nhưng nếu chúng ta không điều khiển những liên tưởng của mình về đau khổ hay vui sướng, thì cuộc đời của chúng ta không hơn gì loài vật hay máy móc, luôn luôn bị chi phối của hoàn cảnh, để mặc cho sự vật tác động trên chúng ta và xác định chất lượng đời sống của chúng ta.Nhưng tôi luôn tự đòi hỏi mình phải học từ mỗi kinh nghiệm và tôi tìm cách cải thiện rồi chọn dịp gần nhất để sẳn sàng bước vào nói trong bất kỳ loại phòng hội nào và với các cử tọa thuộc hầu như mọi lãnh vực của đời sống.Hãy nghĩ đến tình huống từng làm bạn lo lắng và tìm cách gạt bỏ sự lo lắng trong tình huống ấy.Cô ấy vừa đi tản bộ được chừng nửa giờ thì tai họa ập tới.Bài học này nơi mỗi người mỗi khác và vì thế lối ứng xử của chúng ta cũng khác nhau.Làm sao hai người thanh niên sinh ra và lớn lên trong cùng một môi trường lại có thể khác biệt nhau đến thế? Người ta đã hỏi riêng từng người, "Tại sao đời anh trở nên như thế?" lạ thay, cả hai đưa ra cùng một câu trả lời:"Tôi có thể nào trở nên khác hơn được khi tôi được lớn lên với một người cha như thế?".Dù có lúc bạn cảm thấy sự việc quá tồi tệ đối với mình, bạn cũng nên nhớ rằng có những người khác còn trải qua những kinh nghiệm đau thương hơn bạn.Thực chất chỉ là một chữ thập, thế nhưng nó có sức mạnh chuyển đạt một chuẩn mực và một đạo lý sống cho hàng triệu người trên trái đất này.Ông để bụng suy nghĩ về sự bất công ư? Ông thấy giấc mơ của ông đã chết rồi ư? Hoàn toàn không.Một niềm tin nữa chúng ta phải thay đổi, đó là niềm tin rằng sở dĩ những người vô gia cư sống trong hoàn cảnh như thế là vì tất cả họ bị "rối lạon tâm thần".