Tôi sẽ còn phải lo lắng về các chiến lược thuế, bảo vệ tài sản, rồi thuê nhân viên kế toán, luật sư cao cấp… Khiếp quá, thật rắc rối!”Hãy tưởng tượng bạn là “chiếc hộp thịnh vượng”.Sứ mệnh đã hoàn thành!Tôi muốn trò chuyện với họ, tìm hiểu cách suy nghĩ của họ, trao đổi các mối quan hệ, và nếu cả hai có chung quan điểm về những điều gì khác nữa thì chúng tôi có thể trở thành bạn của nhau.đó không? Liệu bạn có đợi đến khi người đó đọc được ý nghĩ trong đầu bạn hay đoán ra rằng bạn đang sở hữu thứ sản phẩm có thể giúp họ không? Bạn nghĩ sao về một người không chịu giới thiệu khả năng của mình cho những người đang gặp nạn chỉ vì họ xấu hổ, sợ hãi hay quá thờ ơ với việc quảng bá?Lý do rất đơn giản: vì đa số đều không ý thức được một cách rõ ràng về hành động của mình.Lúc đó mong muốn trở thành thói quen và chỉ dẫn đến chính nó, tạo ra một vòng luẩn quẩn không dẫn đến đâu cả.Họ như người mơ ngủ sau tay lái và không biết chắc mình đang đi về đâu.Là một người tốt bụng, yêu trẻ và hào phóng như bạn, liệu bạn có mua cho đứa trẻ cây kem có tới ba viên tròn ngọt lịm kia không? Phản ứng đầu tiên của bạn có thể là “Chắc chắn rồi”.Hãy “tự chất vấn mình”.
