Còn những sinh viên làm chậm nhưng lại so sánh mình với những người chậm hơn thì cảm thấy khá hài lòng với bản thân, và dường như họ chẳng cần biết đến sự hiện diện của những con người giỏi giang kia.Nhưng sau cùng, thay vì chối bỏ tất cả, Warren kịp nhận ra rằng thế giới này vẫn dành cho ông biết bao nhiêu điều thú vị khác.Đó là một sai lầm lớn.Bạn muốn trở thành người như thế nào, một người luôn dậm chân tại chỗ - tức là ngày càng giảm sút so với thời đại hay là một con người có thể tiếp cận những công việc đang ngày càng được xem trọng trong xã hội? Một người cứ lặp đi lặp lại một câu chuyện cùng với từng ấy nhân vật hay một người có hàng loạt những lựa chọn nhờ vào khả năng tưởng tưởng đến vô hạn? Một người không thể nhớ một câu chuyện sau 10 phút, hay một người có thể mang câu chuyện ấy theo suốt đời? Bạn muốn là người nào hơn, một người luôn dùng thời gian rảnh của mình ngồi trước ti vi, phim ảnh, tán gẫu - ngày nào cũng như ngày nấy hay một người biết dùng thời gian rảnh của mình cho việc trau dồi kiến thức, học hỏi và đọc sách?Mới đây, ông vừa tổ chức tiệc mừng sinh nhật lần thứ 103 của mình.Các công việc luôn diễn tiến có trình tự, còn người thợ xây lại có thể dễ dàng đánh giá tiến độ của công việc.Cuộc sống của bạn trong từng giai đoạn sẽ có những ước mơ, mục đích khác nhau.Luôn bằng lòng với chính mình là kẻ thù của sự phát triển và ngăn cản bạn dám thay đổi và mạo hiểm trong cuộc sống để đạt được những giá trị cao hơn.Nhưng vẫn có những người dám mơ đến những điều mà họ biết rõ là không thể nào đạt được, và từng ngày họ sống trong hạnh phúc cùng với những ước mơ đó.Còn những người không hạnh phúc đón nhận thất bại một cách bực bội và "xé to" nó ra, biến nó thành "đại diện" cho con người của họ, hơn nữa còn dùng nó để dự đoán những sự kiện tương lai của họ nữa - và rút cục là họ không dám làm gì cho dù cơ hội có đến hay không?