Thật ra, kẻ trong cuộc mới biết rõ mình đang đi về đâu.Khi cha tôi mất vào năm 1956 sáu tuần trước khi bắt tôi dẫn dắt IBM tôi khi đó là người đàn ông nhút nhát nhất nước Mỹ.Ông nói như là một sự xác nhận tầm mức mới chứ không phải là một khó khăn phát sinh, như thể điều đó là dĩ nhiên và vui mừng.Câu chuyện nhỏ này, thật ra có giá trị gì vào thời đại của Watson?Watson đặt ra tầm nhìn cho CTR như một công cụ như vậy.Tất cả mọi người trước khi đi làm việc chính thức đều phải đến trường học của IBM một quyết sách được Watson thực hiện rất sớm ông mở trường từ năm 1916, hai năm sau ông nắm quyền điều hành CTR.Nó nhất định không phải là thứ mạo hiểm thiếu suy nghĩ, nó phải think tư duy như Watson muốn.trong mọi lĩnh vực của thời đại, và trên hết Watson là một người đam mê kinh doanh.Và giờ đây, quan niệm xứng đáng với chacủa ông dành cho con trai cũng giống như vậy.Watson bước vào phòng họp dành cho những nhà bán hàng đến từ International Time Recording Company một công ty con của CTR chuyên về dụng cụ đo thời gian.