Món nợ đời lớn nhất của đời người là tình cảm.Ngồi im, chép bài, ra chơi thì vẽ hoặc đọc truyện.Vì thế mới có nghệ sỹ ẩm thực, nghệ sỹ sân cỏ…Ai mà chả thích ngủ sướng mắt thì thôi.Còn điên hoặc chết ư? Nói dối.Có vài vết xước như chó đớp, mèo quào.Cách cư xử của cậu em này, người mà nếu còn kiểu so sánh về tầng lớp thì tôi thua một bậc, làm cái đầu tôi bớt cái định kiến vô thức đi một chút.Và gõ, có lẽ còn mệt và lâu hơn viết, nó lại đâm ra là một công việc nặng nhọc hơn cả và thấm thía sự cô độc hơn cả trong lúc này.Khi bạn vừa vùng ra khỏi giấc mơ này thì đã bước vào một giấc mơ khác.Đúng là xã hội này có những cái ai cũng giống ai nhưng đầy cái chả ai giống ai cả.