Ông nâng đôi tay nàng lên và hỏi: Vòng tràng hạt này em dành cho ai đây?.Bằng cách hiểu nó và để nó hiểu mình.Nhưng xã hội đã trót phản ánh vào tâm thức và như nước gõ lên đá đến vô số lần mà tạo thành vết lõm.Bác vói theo: Bác đang nói sao cháu lại tự ý bỏ đi.Người lớn có quyền nói mình vất vả, rất vất vả hy sinh trong cái khoảng từ làm con đến làm cha mẹ cho đến khi con cái mình làm cha mẹ và sau nữa.Lắng nghe sự biến chuyển của trạng thái.Lần khác, chúng tôi lại vào nhà ông bà ngoại tôi ở Hà Đông.Chơi là thay đổi nhân loại mà cũng làm họ chả mảy may suy chuyển.Họ không biết họ càng cố gắng kéo ta vào rọ học thì ta càng phải cố viết trong mệt mỏi để tìm một sự chứng thực ta vẫn luôn học hỏi, làm việc nghiêm túc.Lại về nhà bác ôn thi.