Đối với nhiều học sinh, chỉ cần nhìn chiếc giường đã khiến học cảm thấy uể oải, nhìn thấy sách giáo khoa khiến học cảm thấy lười biếng, nghe giọng nói của thầy khiến họ cảm thấy tẻ nhạt, vào phòng thi khiến học cảm thấy lúng túng lo sợ.Khi chúng ta có những cảm xúc tiêu cực như thất vọng, chán nản, lười biếng, chúng ta sẽ hành động tiêu cực và nhận lãnh hậu quả tiêu cực.Và bạn biết không? Tôi từng là 1 trong số những học sinh đó.Phạm lỗi chỉ đơn thuần giúp bạn phát hiện ra rằng bạn chưa thật sự hiểu bài và chưa áp dụng kiến thức tốt.Nếu bạn vừa nghĩ "Mình có tự đặt câu hỏi cho mình không nhỉ?", bạn chẳng phải vừa đặt câu hỏi cho bản thân là gì?Từ lúc bé gái mới được sinh ra, Aaron Stern cho cô bé nghe nhạc cổ điển, nói chuyện với cô bé bằng ngôn ngữ của người lớn (chứ không phải nói chuyện như đứa trẻ), và dạy cho cô bé rất nhiều từ mới hằng ngày bằng hình ảnh.Bạn đã giảm bớt được 80% thời gian học mà vẫn đạt hiệu quả cao nhất.Phác thảo trước bài viết của bạn sẽ giúp bạn tránh được lỗi này.Lời khuyên của tôi là đừng bao giờ đánh giá thấp câu hỏi trắc nghiệm.Nguy hiểm nhất là khi không có những mục tiêu.