Không phải là một thứ trẻ ranh để mỗi khi họ răn thế này là đúng thế kia là không đúng lại cảm thấy thất vọng và tụt hứng.Dù bạn rút kinh nghiệm lựa chọn trái với cái bạn thường chọn chăng nữa.Còn lười và nhát, thì chịu.Trong nhà, tôi đã trở thành một kẻ bất trị.Phỉ nhổ đạo đức giả là chơi.Tôi về, cũng đỡ in ít.Đôi lúc tôi cũng rờn rợn mấy thứ dự cảm vu vơ của mình.Hiếm hoi có nhà phê bình nào dám phát biểu cái mà họ tìm thấy trước người khác.Sợ vì cảm giác có thể đánh mất rất dễ dàng.Tôi mặc cảm trước họ, trước nàng, khi nàng cao hơn tôi, những ngón tay dài hơn những ngón tay ngắn ngủn của tôi.