Các sự kiện trôi qua chúng ta với tốc độ rất nhanh.Không có chiếc bản đồ nào để hướng dẫn chúng ta trong những cuộc kiếm tìm có tính chất sống còn đối với chúng ta; chúng ta buộc phải tự dựa trên niềm hy vọng, cơ hội, linh cảm và sự tự nguyện để đón nhận những điều ngạc nhiên.Những sự thay đổi vĩnh viễn này là di sản họ để lại, là món quà của họ cho ta.Đó chính là một phần của cuộc sống hàng ngày.Nếu chúng ta chơi nó như thể đây là một cuộc cạnh tranh, chúng ta sẽ thua.Ta vẫn lênh đênh - cùng nhau.vô tâm và vô trách nhiệm.Các hãng hàng không suýt nữa thì bị phá sản.Cách làm này chỉ có tính tạm thời và người bệnh không thấy lỗi của chính mình trong việc không kiểm soát được cuộc sống của chính họ, trở nên thụ động và khước từ một cơ hội để hàn gắn những vết thương lòng với sự giúp đỡ của y học.Ngoài ra, như chúng ta biết, đó còn là khả năng dự tính về cái chết của bản thân.