Tôi xin kể cho bạn một ví dụ liên quan đến một bạn của tôi.Đó là hình ảnh mà Becky, vợ tôi cùng với tôi từng yêu thích và coi như một món quà đặc biệt của cuộc đời.Họ muốn tìm kiếm người nào có thể làm cho họ hài lòng.Phải chăng Rosa Parks đã nghĩ đến tương lai khi chị nhất định không nhường chỗ trên chuyến xe buýt đó? Phải chăng chị được an bài một sứ mệnh thay đổi cơ chế xã hội? Có lẽ thế.Thực vậy, trong khi nghiên cứu nguồn gốc sự thành công của người ta, tôi khám phá ra rằng sự kiên trì có giá trị hơn cả tài năng và là nguồn hiệu quả nhất để tạo ra và nâng cao chất lượng đời sống.Chúng ta không muốn tạo ra những kết quả nhất thời.Phương pháp nhanh nhất, đơn giản nhất và mạnh nhất để đối phó với mọi cảm xúc là nhớ lại có lần trước kia ta đã từng có một cảm xúc tương tự và biết rằng ta đã xử lý thành công cảm xúc ấy.Hãy tự hỏi,"Có điều gì tốt ở đây không? Tôi có thể học được gì ở đây?" sự"thất bại" này có thể che đậy một món quà vô giá nếu bạn biết sử dụng nó để có những quyết định tốt hơn trong tương lai.Chỉ cần quyết định thời điểm hoàn thành những mục tiêu đã đủ để khơi dậy tất cả sức lực bạn có để biến quyết định của bạn thành thực tại.Vấn đề trầm trọng nhất là nhiều hậu quả tai hại này chồng chất lên nhau, khiến chúng ta không nhận ra chúng và khi nhận ra thì đã quá muộn.