khi dần xuất hiện những kẻ trong chúng mày bị giết chết một cách dã man như trong những phim về bọn bệnh hoạn có lẽ chúng mày mới biết đến y đứcSân vận động đâu phải chỗ có qui định ngồi trăm phần trăm.Con không nói thì làm sao mẹ biết.Và không phải chi li từng đồng với những người xa lạ.Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau.Có một chị vào hỏi mua giấy gì gì đó, không nghe rõ, hỏi lại, à, giấy vệ sinh.Nhưng tiếng gọi của họ át tiếng trả lời của nó.Còn tĩnh tâm mà viết.Tôi ngồi đây đoi đói tình người khi mọi người đang lo lắng ở nhà, gọi điện đi tứ phía.Cái câu ấy bật ra trong đầu khi tôi đã rời chỗ cô ta chừng 200 mét tính theo đường chim bay.