Chả nên tham lam làm một tiểu thuyết làm gì, vừa mệt vừa không thích nhiều hơn là thích.Nhưng bây giờ có mua cũng không ăn thua rồi.Chưa đến tuổi để vô vi vô vị.Chắc bác chưa chữa cho thi sỹ bao giờ.Tôi sợ những sự quen thân, gần gũi mà không hiểu nhau.Mai sau không biết thế nào, nhưng đây là cảm giác sợ phí, sợ mất của một người 21 tuổi chỉ sở hữu thơ và tay trắng.Quá nhiều lí do để sống.Bác bắn đại bác từ thành trì của bác tới chỉ nghe tiếng nổ chứ không tới.Ở đây, họ tự do trông xuống, thích ngó ai thì ngó.Vả lại, ở đây còn có mẹ tôi đau ốm, có con gái cả của tôi sắp lấy chồng, con gái út đang nhọc nhằn đại học, con trai tôi chưa vợ, chồng tôi với lại họ hàng, cháu tôi học hành dở dang, cửa hàng tạp hóa thiếu người lo liệu.