Nói cho cùng, chỉ có một vấn đề duy nhất mà thôi: đó là tâm trí tự buộc mình vào thời gian.Trong Bản thể hiện tiền, nam và nữ là một, không có sự phân biệt.Ngài là một con người sống trước đây hơn hai ngàn năm và đã nhận thức được sự hiện trú linh thiêng, nhận thức được bản tính đích thực của Ngài.Vì bất thức, tự ngã có thể đã nỗ lực rất nhiều để gây đau khổ cho bạn.Cái “không” chỉ có thể trở thành cánh cổng dẫn bạn vào cõi Bất thị hiện nếu bạn đừng ra sức tìm hiểu nó bằng đầu óc.Nó chỉ cho thấy khía cạnh không được hàm ngụ trong sự giác ngộ: đó là đau khổ.Bạn hãy ra ngoài trời vào một đêm trong trẻo để ngước nhìn bầu trời.Tình hình này giờ đây sẽ trở thành thách thức đối với người nam.Phải chăng giờ đây bạn có thể thấy được tầm quan trọng sâu sắc hơn và rộng lớn hơn của động thái trở nên hiện trú như là chủ thế quan sát tâm trí của bạn? Bất cứ lúc nào quan sát tâm trí của mình, bạn đều lôi kéo ý thức ra khỏi các hình tướng của tâm trí, và khi đó nó trở thành cái mà chúng ta gọi là chủ thể quan sát hay chứng nhân.Bạn “đến đó” bằng cách nhận ra rằng bạn vốn đã ở đó rồi.
