Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng.Con đi đâu? Tôi: Cháu đi mua sách.Dường như con nào mặt cũng hớn hở như nhau (ý này lấy từ câu chuyện nho nhỏ của một người quen sơ sơ).Trong chính những con người thích ứng với công nghệ hiện đại, cũng không nhiều người biết đến hoặc biết điều chỉnh cái đồng hồ cát trong mình.Nhưng từng khúc vỉa hè lại nằm trước mặt những tiệm hàng.Và kẻ thua chấp nhận rút súng tự tử.Cho những mục đích đào thải để phát triển hoặc trục lợi.Cũng có thể khác, họ có cách để làm ta không cảm thấy xa lạ, tôi nghĩ.Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật.Mà cái đồng hồ ấy xoay, lắc lư trong đời sống.
