Nửa giờ sau, Sullivan vừa hoàn tất bài nói của mình thì khán giả lập tức đứng dậy ra về.Không, anh ấy đã đúng dậy được… Chúng tôi không biết anh ấy là ai…Câu hỏi nào cũng trả lời cụt ngủn, vô hồn, không có chiều sâu lẫn cảm xúc.Tôi lắp bắp suốt ngày, tập đi tập lại cho buổi phát thanh đầu tiên.Anh có tật nói lắp (khuyết điểm này không diễn ra khi anh hát, nó chỉ xuất hiện khi anh nói).Làm gì bây giờ? Cuối cùng, chúng tôi quyết định bất cứ giá nào cũng phải tường thuật trận bóng! Không thể để cho các thính giả Miami thất vọng.Ba mươi năm về trước, khán giả chưa nghe nói đến tên tôi.Dù bạn đang nói bất cứ điều gì, hãy cố gắng bỏ thói quen dùng những từ không cần thiết trong câu nói của bạn.Tôi đã biết chú ý lắng nghe những gì Quayle nói, chộp được một điểm đắt, và thế là có được một câu trả lời đắt.Anh bạn you know liệu có giao tiếp hiệu quả không nếu cứ để thói quen bạn biết không lấn áp? Một thói quen nhỏ nhưng đem lại một tác hại có thể không nhỏ chút nào.