Nhiều lúc, chúng có tác dụng ngay lập tức; nhiều lúc lại cần phải có thêm thời gian.“À, em không thật sự thấy đói, vì thế, em về nhà và xem tivi.Rất giống như là khi tôi nói: “Đừng nghĩ đến con voi” thì thực tế, bạn không thể làm theo mệnh lệnh đó được.Phương án này rất hữu hiệu khi bạn không có bằng chứng thật sự nào cho thấy người đó có lỗi nhưng bạn tin rằng giả định của mình đúng.Tuy nhiên, nếu anh ta bảo bạn đó là cà phê không có cafêin – thứ anh ta nghĩ bạn không thích – thì bạn có thể tin chắc rằng mình đã có được thứ mình yêu cầu ban đầu.Và phụ trách một nhóm khoảng mười hai…Nếu bạn không có được câu trả lời mà bạn đang cần, hãy tiếp tục bước tiếp theo.” Cách này làm cho bạn cảm thấy ngớ ngẩn nếu căn vặn thêm.Bạn nghi ngờ một nhân viên của mình đang nhờ người khác làm thay.Bằng cách úp mở những gì người đó “nghĩ” bạn có khả năng, người đó buộc cái tôi của bạn phải chứng minh rằng người đó sai.
