Bác đi chứ? Không! Bác còn nhiều lí do lắm.Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh.Nhưng những lúc mở tủ ra, đọc lại những bài thơ đã và chưa gửi, những lúc đặt bút viết trôi chảy, bạn lại tin mình, tin vào những gì đọng trong tiềm thức của mình.Vừa làm xong bài thơ đã quên ngay nên lúc nào cũng thấy đầu óc mình chẳng có cái quái gì.Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi.Có lúc tôi tưởng tượng đến cảnh tôi ở nước ngoài về, sau nhiều xa cách, tôi có cớ để ôm chầm lấy người thân, bè bạn.Công tắc ở đâu để mẹ tắt cho.Ông lão giật thót mình: Ấm!Hơi tiếc là tớ quên đem kính, nhìn người và bóng cứ nhoè hết cả.Ông già sắp chết sau nỗi cô đơn bất mãn triền miên.