Ông Parsons dẫn chứng cũng vô ích, lý luận cũng vô ích."Một hôm, nhà tôi hỏi Tổng thống về loài chim đa đa mà nó chưa từng thấy bao giờ.chiều qua người ta không mời tôi dự tiệc.Vậy mà thấy mấy ông chồng vào hạng trung lưu, bủn xỉn không dám mua biếu bà vợ, người ta tưởng bông mắc lắm, mắc hơn lan tố tâm, lan bạch ngọc, hoặc loài mẫu tử hảo mọc trên ngọn núi Alpes.Một người trung bình được vui vẻ trong gia đình còn sướng gấp trăm một vị thiên tài phải sống cảnh cô độc.Không khi nào tôi quên được câu trả lời của ông: "Một nhà khoa học không bao giờ dám chứng minh một điều chi hết.Chúng ta tự bào chữa rằng như vậy lâu quá, mà công việc ta bề bộn quá.Ông Adamson nhiệt liệt khen ông đã biết dùng tiền.Vì người nào không còn lấy một nụ cười để tặng kẻ khác, người đó cần nhận một nụ cười hơn ai hết.Nhưng hãng lại quả quyết nói ra như vậy.
