Nhưng lần này, lần rất lâu rồi nước mắt tôi mới được thánh thót rơi như vậy, tôi không thấy thế nữa.Bởi ngay khi thức dậy thì bạn đã quên ít nhiều.Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng.Thế là trong đầu tôi loé lên ý nghĩ: Đốt! Tôi chạy lên nhà, mở tủ, lấy tập Mầm sống xuống.Cũng vì thế mà bi kịch ngày càng nhiều.Nàng vẫn nằm im trong căn phòng màu hồng.Những giọt nước mắt bằng gỗ.Bắt đầu từ đâu? Từ cái ngay trước mặt: Tờ lịch.Các em nhỏ nếu lỡ đọc thì không nên tự hào vì mình biết ngoáy mũi như tôi.Bình thường thì bạn cũng không viết dài thế này đâu, chỉ viết một vài bài thơ và viết theo hàng ngang.
