nhẹ nhàng và thật dễ chịu.Sáng hôm sau, vẫn như thường lệ, Chíp đi học, ba đi làm, mẹ đi chợ.Hôm nay lên mạng thấy blog anh ấy để hình ai không biết, nguyên một đám con gái tự nhiên có cái mặt gã thò vào, vô duyên, đáng ghét! Mà sao lại phải bực chứ, mình đâu là gì của anh ta nữa… Nhưng lỡ gã có ý gì với một trong bọn họ thì sao nhỉ, trời ơi, nghĩ đến đó là… nhưng đó không phải là ý của mình sao? Chẳng phải mình muốn vậy sao, chắc mình điên mất!!!Chị phải ngồi trên bàn máy suốt từ sáng đến tối để kịp tiến độ công việc.Trong một cuộc họp cấp cao, các bộ phận trên cơ thể con người đã cùng nhau tranh luận sôi nổi về việc tình yêu bắt đầu từ đâu.Mình đã nói là coi nhau như bạn bè thôi cũng được, vậy mà,… thếNếu không vì thương bé Bông và vì một chút hy vọng mong manh rằng có thể anh vẫn còn sống, thì có lẽ chị đã tự kết liễu đời mình.Một lần nọ, chị Da đỏng đảnh nói với Cục Ghét:Chợt phía sau có một bóng người bước đến.Cô chấp nhận những nguyên tắc sống có phần hơi cứng nhắc đó như một thương hiệu “Made by Chíp”.
