Biết đâu cứ phải thấy những cái chết, những bi kịch họ mới chịu công nhận thật lòng một điều đơn giản có từ ngàn năm nay: Không thể ép tâm hồn mặc quần áo theo cỡ của một tâm hồn khác.Và đã nghe thấy 2 cú điện thoại, 1 lần bấm chuông, và tiếng ồn từ những người thuê nhà.Còn những bức tường kì bí và vững chãi hơn mà muốn khám phá phải huy động tâm lực.Ngồi cho thời gian trôi qua không vương vào ký ức.Phát thanh viên cười: Người ta quan niệm dự báo là phải đúng.Không thích để người khác giải quyết hậu quả cho mình.Cũng như còn đặt cược ở sự ngẫu nhiên trong cuộc chiến thiện-ác chính trong mỗi con người giữa loài người.Họ đã phấn đấu và họ muốn được yên ổn với thành quả.Họ bảo cắn là anh không thể không cắn dù có thể anh kinh tởm hành động đó.Nhà văn vội vàng quệt nước mắt.
