Sự trôi vô phương dẫn tôi đến đây.Nếu giả thuyết đó sai thì coi như đây là một bài toán giải hỏng ngay từ đầu.Giai điệu ấy ngân lên thường xuyên trong lúc tôi và thằng em ngồi xem hai trận bán kết Thái Lan-Mianma, Việt Nam-Malaysia.Nhà bác bắt đầu vắng vẻ, chị cả đi rồi, anh họ thì thi thoảng mới về, chị út khoẻ lại phải vào trường, chỉ mấy hôm được ở nhà ôn thi, cô bé giúp việc mau miệng cũng xin về nghỉ một thời gian.Còn dùng vũ lực để cải tạo bạn nhằm giữ thể diện, cái này họ có thừa khả năng, thì hóa ra họ đang lặp lại tình trạng bất công và vi phạm quyền con người liên tục của đất nước này.Ngồi trên khán đài, bạn thật muốn đụng chạm quả bóng.Rồi mai đây, chúng lại xuất hiện trên mình một giấc mơ mới.Thêm nữa, sự khúc chiết là cái hắn đang muốn.Có gì để thanh minh.Đọc cũng không thấy thích một sêri truyện toàn về tôi thế này.
