Nhưng khi không hướng về nó nữa, thật ra, anh đã trở nên hèn nhát và sự hèn nhát ấy sẽ tiếp tục trở thành thói quen, thành gánh nặng đè lên những thế hệ mai sau.Tôi khóc vì không biết những hạn chế ấy có giải quyết được không.Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng.Mà muốn vào có phải dễ đâu, phải có người quen giới thiệu.Có lẽ sẽ rất lâu nữa hoặc không bao giờ tôi mới khóc lại được như thế.Đôi má trắng nhợt ửng hồng.Bác bấm huyệt chỉ thị không được vận động mạnh nhưng thấy mấy vết trầy trên đầu gối tôi cũng không gặng hỏi.Xin lỗi em, xin lỗi các con.Bạn thấy thế nào? Bạn có đang bị ám sát không? Hôm nay, tôi phá lệ một chút, bỏ học, nằm viết.Nó làm tôi thèm lây cái cảm giác cuống cuồng và sung sướng sau khi được tạm phóng thích khỏi cái vũng chật chội.