Bác gái thường cung phụng bác trai, có lúc bực mình vẫn nhịn.Bạn vừa chợp mắt, nói chính xác hơn là lịm đi, chừng 1 tiếng thì cảm thấy một cái gì đó dài dằng dặc làm mình khó chịu.Chính em đã từng bảo như vậy còn gì.Con gái có khác, họ thổi bay nhiều cục nặng cho đời sống.Bao giờ thì xong? Không bao giờ? Không rõ.Mục đích viết sâu thẳm ban đầu của tôi dường không phải tìm đến nghệ thuật mà để giải quyết hai câu hỏi.Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút.- Mi phải biết tìm hứng thú trong trường lớp chứ.Cái đuôi ngoe nguẩy một lát rồi dừng lại.Nhưng mà các cậu vốn ưa cảm hứng tự do hoàn toàn.
