8 giờ dậy thì cái ngực lại rát.Tôi thì thế nào cũng được, khi khoẻ.Mình rất sợ phí thơ.Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta.Mệt sao cháu còn đi chơi.Sách rồi đến bút rồi đến đồng hồ rồi đến kính rồi đến lọ dầu cá rồi đến truyện tranh rồi đến thắt lưng… Xong! Nhắm mắt liệt kê lại xem nào.Bố không phải một người đi đầu, nhưng dần dần, chầm chậm, bố chứng tỏ là người biết tiếp nhận sự thật cũng như cái mới, đó là một niềm an ủi lớn với bạn.Rồi ráp nối thành một câu chuyện hay một cái gì đó.Và cô bạn ấy phá lên cười.Mẹ thấy điện còn sáng, sang bảo: Đi ngủ đi con, một rưỡi đêm rồi.