“Tất cả những gì người bán hàng quan tâm chỉ là sự quyến rũ của 50 đô-la mà thôi,” Jobs nói.Mỗi khi ai đó hỏi ông về nơi làm việc, ông thường chỉ trả lời “IBM”.ông trả lời rằng ông cũng monglà mình nghĩ được điều đó nhưngkhôngphải.Khi iPod trở thành một hiện tượng, nó đã khiến cho mọi người, từ các ứng cử viên Tổng thống, đến những nhân vật nổi tiếng, những đôi lứa đang hẹn hò, cho tới nữ hoàng Anh, và bất kì người nào khác mang chiếc tai nghe màu trắng đều có thể nhận được câu hỏi: “Có gì trong chiếc iPod của bạn?”Sculley trả lời ông không muốn có một cuộc đối đầu với Jobs.“Không phải anh ta đang tạo ra nghệ thuật, mà là đang tạo ra một đống thứ vứt đi!” Một ngày, Jobs vào phòng của Larry Kenyon, một kỹ sư đang làm việc với hệ điều hành Macintosh và phàn nàn rằng hệ thống này khởi động quá lâu.Trong một công ty được lãnh đạo bởi một CEO có xu hướng cáu giận thất thường và luôn sẵn sàng rủa xả, Cook kiểm soát các tình huống với lối cư xử bình tĩnh, giọng nói với trọng âm Alabama êm dịu và những cái nhìn lặng lẽ.Hàm ý của nó rõ ràng là khiến Jobs rất bực bội, và Eisner thừa biết điều đó.“ông ta đã buột miệng nói ra điều đó.Brennan thì khẳng định chắc chắn rằng Jobs là cha đứa bé.
