- Việc làm chỉ dành cho những kẻ nô lệ thôi! – Hadan Gula đáp không cần nghĩ ngợi.Đám đông vây kín nơi hành hình.Ông ấy đã có đủ tiền để chuộc lại sự tự do, nhưng ông đang bối rối.Cậu nghĩ như thế nào, Tarkad? Cái dạ dày trống rỗng của cậu có làm cho đầu óc của cậu sáng suốt hơn không? Cậu có sẵn sàng lấy lại uy tín và lòng tự trọng của mình không? Cậu đã nhìn thấy giá trị thật của cuộc sống chưa? Cậu có mong ước trả hết các món nợ của mình và trở thành một con người đáng kính ở Babylon không?Điều này khiến tôi vô cùng hối tiếc và thầm trách mình thật thiếu khôn ngoan, ngoan cố không nghe lời khuyên đúng đắn của cha mình.Nếu anh muốn cho vay số tiền đó để kiếm thêm nhiều vàng, thì hã hết sức thận trọng và phân ra nhiều nơi.- Chính là như thế đó! - Người đến từ Syri huơ tay đồng tình một cách mạnh mẽ.Tuy nhiên, anh ta bảo rằng ưu tiên để con mua trước, vì anh ta phải trở về nhà lấy tiền rồi mới góp vào được.– Đây quả thật là một ý kiến rất hay.Bansir - người đóng xe ngựa ở thành Babylon – đang hết sức chán nản.