Một buổi chiều, trong khi tôi ngồi than thở một mình, cháu bảo tôi: "Ba ơi, đóng cho con chiếc tàu, ba nhé!"."Đầu tháng sáu năm 1944, tôi nằm trong một lỗ hầm gần vịnh Omala.Trên thế giới không có ai giống ta hết.Họ bàn cãi rất nhiều mà quyết định rất ít.Vậy sao không rán thích nó đi".Tức thì tôi tự trả lời: "Bất quá thì bị tan tành sự nghiệp, bị phá sản vì những bài báo rêu rao chớ không phải lẽ bị ngồi tù được!".Tôi khuyên ông nên mỗi ngày bỏ ra chút thì giờ để nghỉ ngơi.Mùa xuân năm 1871, một thành niên may mắn đọc được một câu văn ảnh hưởng sâu xa tới tương lai của chàng.Vì ai đã ở trong một đội cảm tử đều nhận rằng bắp thịt nào cũng đã được luyện hết.Mỗi buổi sáng tôi tự nhủ: "Ngày hôm nay là một đời sống mới".