Trực giác giúp tôi luôn biết phải làm gì, chỉ không ai biết điều đó mà thôi.Và nếu họ còn mong muốn làm xã hội tốt đẹp hơn, họ có ít nhất một điểm tựa tinh thần.Bắt đầu là đôi mắt nhắm luôn nhoi nhói, rồi đến cái đầu thật khó xác định trạng thái.Mân mê hoài cuốn anbum.Nhưng bạn nghĩ đó không phải là bản lĩnh của thằng đàn ông.Và tôi lại muốn khóc vì bất lực.Là người làm bạn mệt nhất nhưng cũng là người bạn muốn thôi mệt nhất.Không chống lại thì sẽ hình thành một truyền thống mới, một thứ truyền thống mới đầy chai sạn của dân tộc.Nhưng không hiểu một điều là tuổi trẻ không thích nhiều lời.Nhưng lâu không cười thì đáng sợ lắm.
