Họ rất phấn khởi và hào hứng đón nhận những kinh nghiệm mà tôi đã chia sẻ qua những buổi nói chuyện.Một lần nữa, khi về đến văn phòng anh viết ngay lên tấm bảng trắng của mình:Rồi họ làm việc trong cùng một công ty và mua nhà trả góp ở cùng một chung cư.- Tớ không muốn lặp lại tình huống lần trước, vì thế tớ chọn cách nói khác.- Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được.Nét mặt Josh dần dãn ra và một nụ cười từ từ nở trên gương mặt anh khi đọc xong những gì mà James đã viết trên tấm bảng.Giờ đây anh không còn băn khoăn nữa mà tập trung suy nghĩ xem mình nên bắt đầu như thế nào và nên thay đổi những gì.- Không biết tôi đã nói với ông hay chưa nhưng thật lòng tôi rất lấy làm tiếc vì những gì mình đã gây nên.Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà.Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối.
