Cụ ngồi đó, chỉ một mình.Mỗi khi được nhìn ngắm con mình chơi đùa vui vẻ mọi mệt mỏi và phiền muộn trong chị đều tan biến hết.Mình đã cố gắng nỗ lực hết mình với hi vọng tạo được ấn tượng, ai ngờ họ gửi cho bài test 1, rồi 2, rồi lại 3 với cớ này cớ nọ và cuối cùng là… im luôn.Dù xa nhau nhưng tình cảm chị em tôi chưa bao giờ ấm áp hơn thế và tôi tin rằng hơi ấm sẽ không bao giờ tắt với những ai biết quí trọng những gì mình đang có.Dù rất sợ hãi nhưng Ghét quyết không bỏ cuộc, cậu nằm gần đó tiếp tục theo dõi.Bỗng một ni cô gần đó nhìn thấy và chạy lại chỗ Chip.Tsugitaro của ngày hôm nay sớm đã là tấm biển vàng của “Super Pit Tokyu”.Bật ra được câu nói đó bỗng dưng tôi thấy lòng thanh thản đến diệu kỳ.“Tại sao mình lại phải sợ ba nhỉ, chẳng phải ba cũng rất thương và quan tâm đến mình sao?” – thoáng nghĩ, trong đầu Chip bỗng nẩy sinh một ý tưởng, cô quyết định viết cho ba một bức thư.Cảm giác cô đã đúng, trước mặt cô là Lâm Vinh, bằng xương bằng thịt.