Con uống thuốc đi… Tôi vẫn dán mắt vào trang sách vô nghĩa trước mặt.Một tấm gương mà khi soi vào người ta sẽ không ngừng hoài nghi chính mình.Anh họ trong bữa cơm hôm qua nói với bác trai: Bao giờ cưới chị xong, con mua vé để hai cụ đi xem phim với nhau.Tuổi phát dục đâm không bình thường…Cũng có thể làm cho nó rối rắm thêm.Tôi biết cô bạn ấy có vẻ thích tôi.Tôi biết cảm giác này làm cho câu chữ hoài nghi hơn.Nói chung bạn tạm chiếm được thành luỹ này rồi.Pha bóng nguy hiểm đầu tiên của trận bán kết 1 qua đi.Tiếc là không còn gỉ mũi để ngoáy.