Thời ấy óc tôi đầy những lo lắng.Nghe tôi khuyên, họ trả lời những câu rất lý thú.Tuy bà đã có nhiều cháu nội, trông bà chỉ vào trạc bốn mươi.Tôi lo lắng tới nỗi mất ngủ trong một thời gian dài.Nhưng điều đó chưa bằng điều này: vì chăm chú nghe và khuyến khích họ nói về họ, nên đã vô tình làm cho họ vui lòng.Ta tự chỉ trích và nghiêm khắc với ta đi.Ông Samuel Johnson nói rằng: "Cái thói quen chỉ trông thấy bề tốt của mọi việc, còn quý giá hơn một ngàn Anh kim lợi tức một năm".Đó là một chân lý căn bản khả dĩ thay đổi nhiệm mầu cuộc sống của ta được.Lời ấy có vẻ khó tin quá, cho nên muốn giảng thêm, tôi phải trích hai trang trong cuốn sách rất hay: Ý nghĩa của đời sống phải ra sao? của bác sĩ Adler.Mới rồi tôi có giao dịch bằng thư từ với bác sĩ Harrlod C.