Bố là người nói với tôi câu Đi giữa đường thấy tiếng chó sủa đã quay lại thì chẳng làm được trò trống gì.Cũng không phải điệu cười sảng khoái rồi.Chị út là người bạn học lớp một với tôi.Họ bảo cắn là anh không thể không cắn dù có thể anh kinh tởm hành động đó.Bạn bị bóng đè hay gì gì đó từ hồi năm hay sáu tuổi.Và bản thân họ phải tự thoát ra.Phần nào vì thoát khỏi mớ suy nghĩ luẩn quẩn một mình.Tôi nép sát vào vỉa hè và chẳng làm cản trở, vướng víu ai.Này thì… nhìn sân trường đầy sỏi đá xi măng-thấy lòng cũng cỗi cằn như thế…Nếu họ cho rằng cái cách mà bạn sống và tư duy là sai thì bạn sẽ còn sai nhiều lắm.